Juventus - Milan 1-3

Pirlo

Finale 2003 Milan - Juve

Empoli - Milan 0-1 Kaka

Finale 2007 (Milan - Liverpool)

Milan - Inter 1-0 2004/05 Smoking Bianco Kaka

Milan - Inter 1-0 2002/03 Serginho

Milan - Inter 6-0 2000/01

Milan - Inter 4-2 2001/2002

Milan - Inter 3-0 2003/04

Alzala Paolo alzala

Milan Campione D’Europa 2007

Pippo Inzaghi ad Atene incontra Omero Pellegatti

"Tre minuti dal sogno": Milan-Liverpool 2-1, Campioni!

Milan đã có một khởi đầu hoàn hảo ở Genoa, nơi có đội bóng lừng danh trong những ngày đầu tiên bóng đá xuất hiện ở Italia.

Dưới đây là bài viết của tác giả Ng. Huy - Linh Ngọc đăng trên VNN tường thuật về trận đấu này:

Genoa - Milan 0-3: 45 phút để kết liễu đối thủ

(VNN) - Ở Luigi Ferraris, Milan đã phải chịu một sức ép khủng khiếp từ phía các CĐV của đội chủ nhà Genoa, trong trận đấu mà các CĐV của Rossneri không được phép đến sân. Thế nhưng, những khó khăn đó đã chỉ khiến Milan thêm quyết tâm tìm kiếm 3 điểm đầu tiên.

Kaka góp công với 2/3 bàn thắng của Milan vào lưới Genoa. Ảnh: AP
Kaka góp công với 2/3 bàn thắng của Milan vào lưới Genoa. Ảnh: AP

Trước một đối thủ vừa mới chỉ trở lại Serie A sau 12 năm, Milan đã sớm kiểm soát được thế trận với những pha triển khai tấn công chậm rãi nhưng không thiếu tính hiệu quả.

Kết quả vòng 1 Serie A

Fiorentina - Empoli 3-1
Pazzini 56’, Mutu 64’, Montolivo 70’ - Saudati 90’

Genoa - Milan 0-3
Ambrosini 21’, Kaka 44’, 45’+2/pen

Inter - Udinese 1-1
Stankovic 8’ - Cordoba 90’+3/phản lưới

Napoli - Cagliari 0-2
Matri 48’, Foggia 59’/pen

Parma - Catania 2-2
Pisanu 28’, Rossi 43’ - Morimoto 13’, Baiocco 44’

Reggina - Atalanta 1-1
Amoruso 77’ - Doni 84’/pen

Siena - Sampdoria 1-2
Corvia 68’ - Bellucci 33’, Montella 86’

Sau những cơ hội bị bỏ lỡ của Jankulovski, Kaka và Gilardino, Milan đã có được bàn thắng mở tỉ số ở phút 21. Từ pha đá phạt của Pirlo, tiền vệ Ambrosini đã có pha bay người đánh đầu đẹp mắt buộc thủ môn Rubinho của đội chủ nhà phải vào lưới nhặt bóng.

Sớm bị dẫn trước, Genoa buộc phải đẩy nhanh tốc độ nhưng mọi nỗ lực của đội chủ nhà đều bị vô hiệu hóa bởi một Milan chơi đầy bản lĩnh.

Nổi bật nhất bên phía Genoa là Konko nhưng một mình anh này không thể xuyên thủng được hàng thủ Milan, ngoài 2 pha dứt điểm tương đối nguy hiểm trong hiệp 1.

Do nóng vội trong việc tìm kiếm bàn thắng, Genoa đã bị cuốn vào một thế trận được Milan giăng sẵn. Và hậu quả là đội bóng thành phố cảng phải nhận thêm bàn thua thứ 2 ở phút cuối cùng của hiệp 1.

Sau pha phối hợp rất đẹp với Seedorf, Kaka đã không gặp chút khó khăn nào để chọc thủng lưới thủ thành Rubinho, ghi bàn thắng nhân đôi cách biệt cho Milan.

Vẫn chưa dừng lại, trong những phút bù giờ của hiệp 1, Gilardino đã mang về cho Milan quả penalty sau pha va chạm với Rubinho (thủ môn của Genoa đã chơi hợp lệ trong tình huống này). Đối diện với Rubinho trên chấm 11m, Kaka đã dễ dàng đánh bại thủ môn của Genoa lần thứ hai trong trận.

Một khởi đầu quá hoàn hảo cho Milan, khi mà trước đó tưởng như sức ép từ hàng vạn CĐV Genoa sẽ khiến đội quân của HLV Ancelotti gặp không ít khó khăn.

Với 3 bàn thắng ghi được ngay trong hiệp 1, Milan đã biến hiệp 2 trở thành một màn tra tấn thực sự đối với các CĐV của Genoa bằng lối chơi đủng đỉnh và "cù nhầy". Không có thêm bàn thắng nào được ghi cho Milan trong khi Genoa cũng không thể tìm kiếm được bàn thắng danh dự.

Đội hình ra sân:
Genoa:
Rubinho; Bega, Santos (M. Rossi 66’), Lucarelli; Konko, Milanetto, Paro (Fabiano 46’), Juric; Papa Waigo (Leon 78’), Gasparetto, Di Vaio.
Milan: Dida; Oddo, Nesta, Kaladze, Jankulovski (Favalli 89’); Gattuso (Brocchi 74’), Pirlo, Ambrosini (Gourcuff 83’); Kakà, Seedorf; Gilardino.
Bàn thắng: Ambrosini 21’, Kaka 44’, 45’+2/pen.


Còn đây là highlights:

Berlusconi đến Milannello:


Buổi tập đầu tiên:


Nhật báo thể thao hàng đầu TBN AS vừa tung lên mạng bức hình Kaka tươi cười cầm tờ báo phát hành ngày 18/06/2007 với trang bìa có hình ảnh các cầu thủ Real Madrid ăn mừng chức vô địch La Liga lần thứ 30. Kèm theo hình ảnh nhạy cảm này là bài phỏng vấn người đại diện của Kaka về khả năng "con át chủ bài" của Milan gia nhập đội bóng Hoàng gia. Nếu theo những gì mà AS đưa lên thì chẳng bao lâu nữa Real lại tạo nên một "quả bom tấn" mới trên thị trường chuyển nhượng và Milan sẽ phải chia tay với cầu thủ hay nhất của mình.
Lâu nay mọi người biết khá nhiều về những "tiểu xảo" mà Real thường tung ra để dễ bề câu được con cá lớn, những tờ báo thân tín của họ là các công cụ đắc lực giúp Real đạt được mục tiêu. Sự thật thì đây chỉ là một chiêu trong vô vàn các trò ma mãnh của họ. Nhưng các Milanista đâu chịu ngồi yên, ngay sau khi bài viết này xuất hiện trên mạng, một cổ động viên Rossoneri đã đưa ra những nhận định hết sức sắc sảo để phủ nhận nó. Thứ nhất, vào thời điểm phát hành tờ báo Kaka và gia đình đang hưởng kỳ nghỉ hè ở... USA. Chắc chắn anh chẳng muốn bị báo chí quấy rầy sau một năm mệt mỏi. Thứ hai, tấm hình này thực chất là một sản phẩm Photoshop của AS vì nó được chụp ở trung tâm Milanello (phông nền có logo Milan) cách đây ít nhất là hơn hai tháng. Liền sau đó là phản ứng quyết liệt từ phía Milan buộc AS phải gỡ bỏ toàn bộ nội dung liên quan đến bài phỏng vấn (tưởng tượng) nêu trên.
Rõ ràng đây chỉ là kế ly gián nhằm mục đích chia rẽ niềm tin giữa Milan và cầu thủ của họ. Nhưng Milan không phải tay vừa, đời nào họ lại bị qua mặt bởi trò trẻ con này. Việc Kaka phát biểu theo kiểu nước đôi về việc chuyển đến Real chứng tỏ anh là một chàng trai khôn ngoan, thức thời. Có thể sau vài năm nữa anh sẽ chọn lựa giữa việc nối bước Maldini trở thành thủ quân Milan hoặc khoác lên mình chiếc áo trắng huyền thoại của Real, khi ấy, nếu có chọn theo cách thứ hai thì các CĐV Milan chắc sẽ thông cảm cho anh chứ không oán giạn như với Shevchenko.
Quan điểm của tôi:
1. Cách hành xử của Real chẳng bao giờ chứng tỏ được vị thế của CLB được xem là số 1 thế giới, họ chỉ hành động trong trạng thái của một kẻ lắm tiền hợm hĩnh. Với khả năng tài chính dồi dào của Berlusconi, khả năng Kaka ở lại Milan cho đến khi kết thúc sự nghiệp vẫn cao hơn khả năng chuyển đến TBN.
2. Về Capello, tôi không đồng tình với PV Anh Ngọc rằng phải xin lỗi ông ta về những định kiến nhắm vào khả năng cầm quân của Don Fabio. Ông ta vẫn chỉ là kẻ gặp thời dù may mắn đúng là do ông ấy tạo ra. Ngoại trừ chức vô địch với Real năm 1997, Roma năm 2001 (với sự tỏa sáng của Totti, Tomassi và cả Nakata) thì ông ta luôn nhận được sự trợ giúp của "một thế lực" nào đó. Khi ông nắm Milan lần đầu thì họ là CLB kiểu mẫu ở châu Âu, lúc ông nắm Juve thì ông ta có Moggi. Năm nay, những tưởng ông ta thất bại thì Beckham bỗng từ dưới đất chui lên và chơi những trận hay nhất trong sự nghiệp. Ancelotti giỏi hơn Cappelo nhiều vì ông gầy dựng sự nghiệp từ những đội bóng nhỏ và biết cách biến đội ngũ mong manh của mình thành sức mạnh vô địch. Sự thông minh của Carlo mang phong cách Italia, nó đặc sắc hơn sự nhát gan thô thiển của Don Fabio.
3. Real giành 9 chức vô địch châu Âu nhưng 6 trong số đó có từ những năm 50 và 60 của thể kỷ trước, nhiều chức vô địch quốc gia giành được nhờ sự chèn ép của chính quyền đối với các đối thủ của họ. Milan cũng có 3 danh hiệu Champions League như họ nhưng có đến 5 chức VĐCÂ đoạt được trong 20 năm gần đây và đang đứng đầu bảng xếp hạng của UEFA. Không phải bàn cãi, Milan giỏi hơn Real và xứng đáng được tôn trọng hơn. Các hành xử của Milan dù thế nào vẫn được xem là có trước có sau, không có gì đáng phàn nàn, trừ phi người đó là Moratti, chủ tịch danh dự của Hội CĐV Milan (một người Inter luôn đấu tranh cho quyền lợi của Milan!?).


Mặc dù có mặt ở tuyển Brazil chuẩn bị cho trận giao hữu gặp Thổ Nhĩ Kỳ (hòa 0-0), nhưng trong cuộc phỏng vấn vừa qua tại Dortmund (Đức), tiền vệ Kaka không được hỏi về lối chơi hoặc những vấn đề khác có liên quan đến đội tuyển mà chỉ được hỏi về mục tiêu cá nhân, cuộc sống đời thường của anh, cũng như những biến chuyển trên thị trường chuyển nhượng và cuộc đua tranh giữa các CLB Serie A trong mùa giải tới.
· Ai sẽ là đối thủ của anh trong cuộc bình chọn Quả bóng Vàng năm tới?
Đó chính là Cristiano Ronaldo. Tuyển thủ Bồ Đào Nha này đã giúp Manchester United đoạt Premier League.
· Anh muốn Quả bóng Vàng năm tới sẽ thuộc về ai?
Maldini. Một nhà vô địch như Paolo lại chưa bao giờ đoạt danh hiệu này quả là điều khó tin.
· Ngoài Quả bóng Vàng mục tiêu khác của anh là gì?
Mục tiêu số 1 của tôi là Cúp Liên lục địa. Tôi biết rằng Champions League là danh hiệu quan trọng nhưng đối với một cầu thủ Brazil Cúp Liên lục địa thật sự quan trọng. Đó là danh hiệu VĐTG dành cho CLB.
· Thế còn ở Serie A mùa tới?
AC Milan và Inter sẽ là hai ứng viên cạnh tranh Scudetto.
· Ông Massimo Moratti từng nói các cầu thủ Inter sẽ không bao giờ bỏ qua hành động khiêu khích của AC Milan sau chiến công tại Athens.
Những chuyện như thế là một phần của bóng đá. Tôi thường nhận được email sau mỗi trận thua của Milan. Tôi đọc tất cả và chỉ cười vui mà thôi, chứ chẳng bao giờ có những chuyện tranh cãi.
· HLV Carlo Ancelotti vừa gia hạn hợp đồng với Milan.
Hãy hỏi ông ấy. Tôi từng nói với ông ấy: “Cả hai chúng ta sẽ ở Milan cho đến năm 2011 để đoạt mọi danh hiệu.
· Như vậy, Real Madrid sẽ phải quên Kaka?
Tất nhiên.
· Ông Ancelotti đang cần mua một tiền đạo.
Tôi muốn Sheva trở lại. Tôi thường nói chuyện với anh ấy, nhưng thực tế có những ràng buộc trong bóng đá. Sheva không thể nói với Chelsea: “Tạm biệt, tôi đi đây”.
· Do đó, Milan chuyển hướng sang Eto’o?
Eto’o là một tiền đạo giỏi. Tôi không muốn đưa ra sự so sánh. Rõ ràng, nếu trở lại Milan, Sheva không cần thời gian thích ứng, anh ấy quen tất cả mọi người.
· Thế còn việc săn đuổi Ronaldinho thì sao?
Cách đây 3tháng, tôi thấy việc này không tiến triển. Tôi cho rằng Ronaldinho sẽ ở lại Barcelona.
· Ronaldo hứa sẽ chói sáng trong những mùa tới.
Sự hiện diện của anh ấy đã giúp Milan vực dậy ở giải vô địch, Ronaldo sẽ ghi nhiều bàn thắng. Anh ấy vẫn là cầu thủ ghi bàn xuất sắc.
· Milan sẵn sàng ký những hợp đồng tuyển mộ quan trọng?
Hiện tại, ông Ancelotti rất quan tâm đến Emerson. Ông ấy có lý bởi Emerson là cầu thủ biết chơi phòng thủ, ghi bàn, đeo bám tiền vệ đối phương… Tôi còn nhớ rất rõ những cống hiến của Emerson khi anh còn thi đấu cho Juventus.
. Juventus có thể cạnh tranh Scudetto ngay mùa tới?
Serie A sẽ hấp dẫn hơn với sự trở lại của Juventus, nhưng họ cần phải xây dựng lại đội hình, đành rằng họ vẫn còn Buffon, Nedved, Del Piero… Thực tế, Juventus, AS Roma và Lazio có cái gì đó thua kém so với hai đội bóng của Milan.
· Vợ anh, Caroline, có mê bóng đá không?
Trước đây, cô ấy ủng hộ Sao Paulo, nhưng giờ đây là AC Milan.
· Anh muốn làm gì khác ngoài bóng đá?
Sau khi kết thúc sự nghiệp, tôi sẽ sáng lập một hội từ thiện giúp đỡ các trẻ em gặp hoàn cảnh khó khăn ở Brazil. Tôi đã từng nói chuyện này với Tổng thống Lula.



Mùa bóng khó khăn của Milan đã kết thúc, bên cạnh thành tích vang dội tại Champions League, Rossoneri cũng nói lời chia tay với “cựu chiến binh” Alessandro ‘Billy’ Costacurta. Costacurta đã đánh dấu lần xuất hiện cuối cùng với tư cách cầu thủ trên sân vận động San Siro với một bàn thắng từ chấm phạt đền trong trận đấu Milan thua Udinese 2-3. Trong dịp này Milan đã ra sân với chiếc áo đặc biệt với chiếc áo có thêu chữ M trên ngực phải vốn là chữ viết tắt của tên mẹ anh (Margrietta), vợ anh (Martina) và đội bóng của anh (Milan). Trước trận đấu, các đồng đội mặc chiếc áo số 5 mang tên Costacurta công kênh và chúc anh thành công trong vai trò mới, trợ lý HLV. Khán giả trên sân vinh danh anh bằng những tràng pháo tay không dứt. Hơn 20 năm đóng góp cho Milan, những gì mà anh làm được trở thành tấm gương cho các cầu thủ trẻ tại San Siro và tất cả những ai ngưỡng mộ cầu thủ - trí thức Costacurta.
Costacurta có tên trong đội hình 1 của Milan từ mùa bóng 1985/86 nhưng không được ra sân lần nào. Mùa bóng kế tiếp anh được đem cho Monza ở Serie C1 mược sau khi ra sân 2 lầnở Coppa Italia. Trong năm đầu tiên của kỷ nguyên Arrigo Sacchi, anh được gọi về và có dịp ra mắt tại Serie A trong trận Verona – Milan 0-1 ngày 21/10/1987. Cuối mùa bóng đó, Milan giành danh hiệu Scudetto lần thứ 11.
Từ mùa bóng 1988/89, Costacurta trở thành cầu thủ quan trọng trong kế hoạch của Sacchi khi ông xây dựng hệ thống phòng thủ khu vực với bộ tứ Tassotti – Costacurta – Baresi – Maldini. Cùng với bộ ba Hà Lan bay, Milan trở thành đội bóng có sức mạnh ghê gớm trong cả tấn công lẫn phòng thủ. Tính ưu việt trong hệ thống chiến thuật của Sacchi giúp Milan thâu tóm hầu hết các danh hiệu lúc bấy giờ và là nỗi khiếp sợ trên toàn thế giới. Hai năm liên tiếp (1989, 1990) anh cùng Milan đoạt 2 chức vô địch châu Âu.
Sự nghiệp quốc tế của Costacurta mở ra vào năm 1991 sau khi Sacchi tiếp quản chiếc ghế HLV trưởng ĐTQG. Kể từ đó cho đến ngày giã từ Azzurri, anh đã chơi 59 trận cho ĐT và ghi được 2 bàn thắng cùng thành tích Á quân tại VCK World Cup 1994 tại Mỹ.
Sau khi Capello được bổ nhiệm thay Sacchi trên cương vị HLV trưởng AC Milan, bộ ba Hà Lan dần dần tan rã nhưng bộ tứ hậu vệ vẫn giữ nguyên. Capello là người rất thực dụng và chú trọng nhiều đến chất lượng phòng thủ. Milan của Capello là cỗ máy chiến thắng với ba chức vô địch quốc gia liên tiếp (1992, 1993, 1994). Đó cũng là những năm tháng đỉnh cao trong sự nghiệp cầu thủ của anh. Chỉ có một điều đáng tiếc là anh phải vắng mặt trong trận chung kết Champions League 1994, trận đấu mà Milan đã thi đấu xuất thần và giành chiến thắng 4-0 trước Barcelona hùng mạnh của Romario.
Cùng với Milan, anh cũng trải qua những tháng ngày đen tối nhất. Sau những thành công rực rỡ, Milan giao phó số phận cho một HLV xa lạ, Oscar Tabarez, và nhanh chóng chuốc lấy thất bại nặng nề. Đó là sự khởi đầu cho một loạt sai lầm mang tính hệ thống, Milan phải trả giá bằng hai mùa bóng liên tiếp đứng ở nửa dưới bảng xếp hạng Italia (1997, 1998) và không được dự Cup châu Âu bất chấp việc Ban lãnh đại đã mời lại cả Sacchi lẫn Capello. Trong thời gian đó, Baresi đã từ giã sân cỏ, Costacurta và Maldini là hai người cuối cùng còn sót lại trong “đội cận vệ già”.
Mùa bóng 1998/99, Milan mang về HLV mới nổi Alberto Zaccheroni và bất ngờ giành được chức vô địch với sự bùng nổ của Boban và sực chắc chắn của hàng thủ trong giai đoạn cuối của mùa giải. Nhưng đó là tất cả những gì mà Milan có được trong những năm tháng của Zac. Không ai có thể khơi dậy niềm tin chiến thắng của Milan cho đến khi họ bổ nhiệm một cựu cầu thủ - Carlo Ancelotti.
Khi Ancelotti đến Milan, ông ta có trong tay một đội ngũ kỳ lạ, những cầu thủ có tuổi và những tài năng trẻ chưa có cơ hội phát tiết. Ông tuyên bố đặt niềm tin vào những gì mà mình có được. Milan vẫn chuệch choạc ở Serie A nhưng bùng nổ ở Champions League, chức vô địch năm 2003 trước Juventus đã mở ra những tia hy vọng mới cho Milan. Mặc dù những đóng góp của Costacurta trên sân cỏ ngày một ít đi do tuổi tác nhưng những đóng góp của anh bên ngoài mới đáng nói. Sự ân cần, tài giao tiếp của anh giúp những cầu thủ mới như Shevchenko, Kaka nhanh chóng hoà nhập cùng đội bóng và họ là những nhân tổ chủ chốt trong thành công của Milan.
Có thể nói, chính sách hiện nay của Milan trong việc giữ chân những cầu thủ lớn tuổi gặp phải khá nhiều sự chỉ trích nhưng nhìn ở một khía cạnh nào đó nó vẫn mang nhiều ý nghĩa tích cực. Milan ngày nay giống như một gia đình với những cầu thủ gắn bó mật thiết với CLB, điều đó thật khác biệt với nhiều đội bóng. Các thành viên cũ sau khi rời Milan luôn hướng về CLB với tình cảm chân thành, kể cả những người bị “hắt hủi” như HLV Terim và Rivaldo. Có được điều này là nhờ những con người xuất chúng như Costacurta, Leonardo…
Milan là đội bóng chiến thắng và muốn tiếp tục duy trì điều đó họ cần phải tiếp tục trẻ hoá đội hình. Với vai trò mới hy vọng Costacurta sẽ giúp những cầu thủ trẻ như Gourcuff, Grimi và những cầu thủ sẽ gia nhập Rossoneri đóng góp tài năng vào thành công mới của đội.

Lý lịch trích ngang:
Tên thật: Alessando Costacurta.
Sinh ngày: 24/04/1966 tại Orago, Italia.
Trận đầu tiên tại Serie A: 25.10.1987, Verona - Milan 0-1.
Trận đầu tiên tại Cup châu Âu: 7.9.1988, Vitocha Sofia - Milan 0-2.
Trận đầu tiên tại Coppa Italia: 24.8.1986, Milan - Sambenedettese 1-0.
Thi đấu tổng cộng: 663 trận (458 tại Serie A), ghi 3 bàn (đều ở serie A).
Trận đầu tiên khoác áo ĐTQG: 13.11.1991, Italia – Na Uy 1-1.
Thi đấu cho ĐTQG 59 trận, ghi 2 bàn.
Xếp thứ 3 trong danh sách những cầu thủ thi đấu nhiều trận nhất cho Milan sau Maldini (846 trận – tính đến hết mùa giải 2006/07), Baresi (719).
Đã từng trải qua các đời HLV sau: Nils Liedholm, Arrigo Sacchi, Fabio Capello, Oscar Washington Tabarez, Alberto Zaccheroni, Cesare Maldini, Fatih Terim và Carlo Ancelotti.

Thành tích:
7 lần vô địch quốc gia (1988, 1992, 1993, 1994, 1996, 1999, 2004)
1 lần đoạt Cup quốc gia (2003)
5 lần đoạt Siêu Cup Italia (1988, 1992, 1993, 1994, 2004)
5 lần đoạt Cup vô địch châu Âu (1989, 1990, 1994, 2003, 2007)
4 lần đoạt Siêu Cup châu Âu (1989, 1990, 1994, 2003)
2 lần đoạt Cup Liên lục địa (1989, 1990)


Tặng rệp con dù có thể lại khiến em phật lòng! Hãy nhớ là anh cũng luôn yêu anh ấy như em.
Cô bé ấy vẫn giữ 'avatar của mình là bức ảnh Sheva sáng ngời cầm bó hoa trên tay ở Postdam vào mùa hè 2006. Đã hơn một năm trôi qua, cô vẫn chưa nguôi được nỗi buồn về việc thần tượng rời khỏi đội bóng yêu quý nhất của mình. Một năm qua cô bé gần như lãnh đạm với rất nhiều người, trong đó có tôi. Hình như là do tôi hay chọc phá cô bằng những điều hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của mình. Cũng như cô, tôi yêu quý anh và không thể tin rằng anh có thể gia nhập một đội bóng khác và không còn khoác lên mình sắc áo đỏ đen.

Sau một năm phiêu lưu ở nước Anh, Sheva hoàn toàn thất bại trong việc chinh phục các CĐV Chelsea. Sinh nhật anh chỉ có một topic ngắn ngủi được lập ra trên forum của CĐV Chelsea, nó khác xa hoàn toàn với những gì anh nhận được khi còn ở Italia. Anh trở thành hợp đồng mới tệ nhất mùa bóng của Premier League. Điều này có nằm mơ cũng chẳng ai tưởng tượng ra một năm trước đó. Quả bóng vàng đã trở thành "Quả bóng đất"! Năm nay Milan lại đoại Cup C1, nhưng chẳng có chiếc Cup nào được mang về Ukraina. Nếu có thể, địa điểm duy nhất ở Đông Âu mà nó có thể đến là Gruzia, nơi có nhà của Kaladze, người rất thân với Sheva.

Galliani đã nói thẳng, suất cầu thủ ngoài EU của Milan cho d9ến khi mùa chuyển nhượng này đóng cửa là của Sheva. Mua hè năm ngoái, vị quan chức hàng đầu của mIlan đã làm hết sức nhưng vẫn thất bại trong việc thuyết phục anh ở lại. Đến thời điểm hiện nay, sự việc này vẫn là một bí mật chưa có lời giải thích thoả đáng. Nhìn Sheva trên khán đài San Siro trong trận cuối cùng mùa giải người ta chợt nhớ đến Figo với một thoả thuận chết người đến Real Madrid từ Barcelona năm 2000.

Nhưng trong khi các quan chức của Milan và Chelsea chưa kịp gặp nhau để thoả thuận về việc cho phép Sheva quay về Ý thì anh đã lên tiếng từ chối. Anh nói anh "hạnh phúc" ở London. Có phải đúng như vậy không Sheva? Liệu ở một nơi mà chẳng có ai tin tưởng và giúp đỡ anh thì số 7 có đạt được thành công? Anh không trở về Ý chỉ vì lòng sĩ diện của người đàn ông hay anh sẽ chứng tỏ cho mọi người thấy rằng anh không phải là kẻ thất bại. Một nơi tốt đẹp và sẵn lòng bỏ qua quá khứ như Milan vẫn không thể làm anh thay đổi thái độ sao?

Dường như anh lại tiếp tục sai lầm, năm ngoái anh khiến nhiều người đau khổ vì quyết định của mình, năm nay đã khác rồi, chẳng ai bận tâm đến điều này và dường như kẻ đau khổ duy nhất lại chính là anh. Con đường anh đã chọn mọi người sẽ tôn trọng, nhưng anh nên nhớ rằng chỉ con đường đúng đắn nhất mới giúp anh tìm lại vinh quang xưa.

Không biết phải nói thế nào với anh ngoài lời cầu chúc anh thật nhiều may mắn và đủ nghị lực để vượt qua khó khăn!

Tái bút: Đôi lúc tôi vẫn lôi ra xem những hình ảnh Shev100 và khi lời bài hát vang lên cũng là lúc tôi lặng đi về xúc động. Thật khó tưởng tượng anh lại khoác lên mình màu áo xanh!